Thứ Ba, 19 tháng 3, 2013

BÀI GIẢNG ĐẦU TIÊN CỦA ĐTC PHAN-XI-CÔ




Bài giảng đầu tiên của ĐTC Phan-xi-cô
Đăng bởi Nguyễn Tuân Phục | 15/03/2013 | Số lần xem: 557 | 0 |
Xin gởi đến quý độc giả Bài Giảng Đầu Tiên của ĐTC Phan-xi-cô. Đây là bài giảng trong Thánh Lễ kết thúc mật viện được cử hành trong nhà nguyện Sistine vào ngày 14/03 với các Hồng Y cử tri. ĐTC đã giảng bài này cho các Hồng Y với một phong thái tự do, không phải cầm giấy đọc bài giảng đã biên soạn trước, nên bài giảng này có tính văn nói nhiều.
Giáo Hội chỉ tiến lên khi chúng ta bước đi, xây dựng, và tuyên xưng Đức Ki-tô vác Thập Giá
Nơi ba bài đọc trong Thánh Lễ hôm nay, tôi thấy có một điểm chung, đó là chuyển động. Trong bài đọc 1, sự chuyển động trong sự bước đi; trong bài đọc 2, chuyển động nơi việc xây dựng Giáo Hội; trong bài đọc 3, bài Tin Mừng, chuyển động nơi sự tuyên xưng. Bước đi, xây dựng, tuyên xưng.
Bước đi. “Hãy đến đây, nhà Gia-cóp hỡi, ta cùng đi, nhờ ánh sáng Ðức Chúa soi đường!” (Is 2,5). Đây chính là điều đầu tiên Thiên Chúa nói với Abram: Bước đi trong trong sự hiện diện của ta và người sẽ không có điều gì có thể chê trách. Bước đi: cuộc sống của chúng ta là một cuộc bước đi, bao lâu chúng ta tự dừng lại thì mọi sự sẽ không ổn. Luôn luôn bước đi, trong sự hiện diện của Chúa, với ánh sáng của Chúa, như thế chúng ta tìm kiếm để sống một cách không thể chê trách mà Thiên Chúa đã mời gọi Abram, trong lời hứa của Ngài.
Xây dựng. Xây dựng Giáo Hội. Người ta nói về đá: những viên đá có sự vững chắc; nhưng những viên đá sống, những viên đá được nâng đỡ bởi Thánh Thần. Xây dựng Giáo Hội, hiền thê của Đức Ki-tô, trên Tảng Đá Góc Tường chính là Chúa. Đây là một chuyển động khác trong đời sống của chúng ta: xây dựng.
Thứ ba, tuyên xưng. Chúng ta có thể bước đi khi chúng ta muốn, chúng ta có thể xây dựng nhiều thứ, nhưng nếu chúng ta không tuyên xưng Đức Giê-su Ki-tô, thì mọi sự sẽ không ổn. Khi người ta không bước đi, người ta tự dừng mình lại. Khi người ta không xây dựng trên đá, điều gì sẽ xảy ra? Sẽ xảy chính điều sẽ xảy ra cho những đứa con nít trên bãi biễn khi chúng làm những tòa nhà bằng cát, tất cả mọi sự sẽ sụp đổ tan tành vì thiếu vững chắc. Còn khi người ta không tuyên xưng Đức Giê-su Ki-tô, điều này gợi tôi nhớ đến câu nói của Leon Bloy: “Ai không cầu nguyện với Chúa, thì sẽ cầu nguyện với ma quỷ”. Khi nào người ta không tuyên xưng Đức Giê-su Ki-tô, người ta tuyên xưng tính thế tục của sự dữ, tính thế tục của ma quỷ.
Bước đi, xây dựng, tuyên xưng. Nhưng mọi sự không dễ như thế, bởi vì trong việc bước đi, xây dựng, tuyên xưng, có khi chúng ta buồn chán, có nhiều động lực không thật sự là động lực tiến tới: là những động lực kéo chúng ta thụt lùi.
Bài Tin Mừng hôm nay tiếp tục với một tình huống rất đặc biệt. Chính Tảng Đá (Phê-rô), người đã tuyên xưng Đức Giê-su Ki-tô: Ngài là Đức Ki-tô, Con Thiên Chúa hằng sống. Con theo Thầy, nhưng chúng ta đừng nói về Thập Giá. Chúng ta không đi vào con đường đó. Con theo Thầy với tất cả những khả thể khác, không có Thập Giá. Khi chúng ta bước đi trên con đường không có Thập Giá, khi chúng ta xây dựng không có Thập Giá, và khi chúng ta tuyên xưng một Đức Ki-tô không có Thập Giá, chúng ta không phải là môn đệ của Chúa: chúng ta có thể là người sống ở đời, là những Giám Mục, là những Linh Mục, là những Giáo Hoàng, nhưng chúng ta không phải là môn đệ của Chúa.
Tôi ước muốn tất cả chúng ta, sau những ngày hồng ân này, có sự dũng cảm, một sự dũng cảm thật sự: để bước đi trong sự hiện diện của Chúa, cùng với Thánh Giá của Chúa; để xây dựng Giáo Hội với máu của Chúa, máu đã đổ ra trên Thập Giá; và để tuyên xưng một vinh quang duy nhất: Đức Ki-tô Chịu Đóng Đinh. Và như thế Giáo Hội sẽ tiến tới.
Tôi xin chúc mừng tất cả chúng ta, nhờ lời chuyển cầu của Đức Mẹ, Mẹ của chúng ta, được Chúa Thánh Thần ban tặng hồng ân này: bước đi, xây dựng, và tuyên xưng Đức Giê-su Ki-tô vác Thập Giá.
Tuân Phục chuyển ngữ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét